LỜI CÁT!

Chỉ xin được là hạt cát sau anh
Lầm lũi nhỏ nhoi trong chiều biển vắng
Trong những thăng trầm bể dâu vô tận
Hạt cát hiền lặng lẽ dạt trôi.


Biển xanh ơi! Sao cứ mãi bồi hồi
Sao lại thức những cơn mơ yên ngủ
Sao cứ dậy biết bao điều ấp ủ
Thẳm sâu về! Sao thao thiết lặng im...

Hạt cát vô tư cứ mãi đi tìm
Một bình minh, một mặt trời lồng lộng
Mặt biển xanh và đại dương sâu rộng
Cuốn xa mờ trong bão tố biển ơi!

Cứ thế chiều về biển mãi xa xôi
Chỉ hạt cát nhẹ vương phơi mình trước biển
Đón nhận về miên man ngàn cơn sóng
Xóa tan nhòa trong trí nhớ đại dương.

 

   HV

(sưu tầm)